Đã lâu rồi mình không hỏi thăm nhau
Nên “nỗi đau” càng hằn sâu anh nhỉ
Mình không còn là người Tri kỷ
Sao cứ chập chờn thi vị của Tình nhân.
Không tình đầu, chẳng tình cuối, bạn thân
Mà sao cứ ngân trong kí ức kỉ niệm
Bao luyến lưu cứ vô tình hiển hiện
Níu giữ hai người thân thiện với mộng mơ.
Đã lâu rồi không còn những giây chờ
Không còn lơ ngơ nửa đêm rồi vẫn nhắn
Đã lâu rồi có thực sự quên hẳn
Bởi chỉ một từ : Không XOÁ được đâu Em .
Đã lâu rồi….Biết thuở nào QUÊN
– Trần thị ThuỚ –
Sacmaunoinho.net
Em muốn được gục đầu vào nỗi nhớ Xoá tan đi những mệt mỏi can…
Ta muốn gửi gió đưa về nẻo ấy Gửi đợi chờ gửi vào mấy vần…
Mình sẽ mãi là nhân tình nhỉ Thêm một phần tri kỷ nhé người Thương…