Mưa lại về trên phố nhỏ mình em
Từng giọt đắng rơi ướt nhèm môi mắt
Em lê bước nghe sao lòng quặn thắt
Nhớ một người mà dằn vặt nỗi đau.
Sao người đi để dang dở tình đầu
Bỏ em lại và muôn câu hẹn hứa
Có phải chăng anh sẽ không về nữa
Để mặc em đứng tựa cửa ngóng ai
Đêm từng đêm dòng lệ thắm lăn dài
Ôm nỗi nhớ nhưng mà ai có hiểu
Anh đi mãi để lòng em nặng trĩu
Giờ cuộc đời đơn điệu… bởi vắng anh
Chỉ mình em thao thức suốt năm canh
Mưa tầm tã ủ sầu thành nỗi nhớ
Người đã vội quên mối tình một thuở
Giờ riêng em bỡ ngỡ Chỉ một mình
Trách hờn ai đã vội vã phụ tình
Để đêm vắng trời long lanh dòng lệ
Em cố quên nếu trong lòng …có thể
Tạm biệt người, giờ lặng lẽ mình em.
– MT Đà Lạt Ngủ Quên –
Sacmaunoinho.net
Em muốn được gục đầu vào nỗi nhớ Xoá tan đi những mệt mỏi can…
Ta muốn gửi gió đưa về nẻo ấy Gửi đợi chờ gửi vào mấy vần…
Mình sẽ mãi là nhân tình nhỉ Thêm một phần tri kỷ nhé người Thương…