
BÓNG DÁNG NGƯỜI XƯA
Thoáng giật mình thấy bóng dáng thân quen
Của người xưa từng một thời chung bước
Phút do dự ta ngập ngừng quay gót
Gặp làm gì để lần nữa biệt ly.
Mắt nhạt nhòa chân vội vã bước đi
Tay che mặt sợ người kia trông thấy
Ta sợ lắm ân tình xưa trỗi dậy
Phút nặng lòng chẳng ngăn được vòng tay.
Tình đẫm sâu theo tháng rộng năm dài
Vẫn vẹn nguyên chẳng chút gì thay đổi
Bởi hờ hững chỉ một lần bước vội
Mà vô tình ta để lạc mất nhau.
Người xa rồi ta lại thấy mình đau
Bóng dáng kia khuất dần trong ngõ vắng
Nước mắt rơi trên bờ môi mặn đắng
Thêm một lần ta hiểu nghĩa biệt ly.
Tình trái ngang gặp lại để làm gì
Người đi nhé để mình ta ở lại
Ta sẽ giữ trong tim mình mãi mãi
Một bóng hình mà mình đã từng thương./.
– Nguyễn Thị Hồng Ánh –
Sacmaunoinho.net