
CHÔN KÍN..!
Em bây giờ đã khoá chặt cửa tim
Sợ lần nữa lại khắc ghim hình bóng
Vết thương cũ bao nỗi đau còn đọng
Nên bây giờ chẳng mong ngóng tình yêu.
Một lần thương là ôm lấy bao điều
Nỗi phiền muộn rồi đăm chiêu suy nghĩ
Lắm giận dỗi để phai mờ lý trí
Yêu chi rồi lại ích kỷ con tim.
Mối tình xưa xin nhờ sóng cuốn chìm
Chôn nỗi nhớ để đời im bể lặng
Tình tan vỡ gieo biết bao sầu đắng
Nên bây giờ hồn đằng đẵng hoài mong.
Khi cố quên nhưng khắc mãi trong lòng
Hình bóng đó nằm im trong đáy dạ
Yêu chi để cõi hồn ta nghiêng ngã
Duyên kiếp này chết cả trái tim côi.
Bao xót xa bao chua chát bồi hồi
Vết thương cũ vẫn sục sôi đau nhức
Nỗi nhớ ấy như cứa sâu lồng ngực
Giọt lệ sầu mãi chờ chực trào tuôn.
Thôi từ đây xin chôn chặt nỗi buồn
Chuyện tình cũ ta vùi luôn xuống mộ
Hứa suốt kiếp sẽ không vương thêm khổ
Khép cửa lòng và sẽ cố mà quên.
–MT Đà Lạt Ngủ Quên –
Sacmaunoinho.net