
DANG DỞ RỒI, LÒNG VẪN NHỚ ĐẬM SÂU
Nếu có thể quay ngược về quá khứ
Vẫn yêu anh nguyên vẹn như ngày đầu
Chẳng dỗi hờn vì những chuyện đâu đâu
Gìn giữ phút cận kề nhau thật kỹ.
Cả hai đứa chúng ta đều không nghĩ
Có một ngày thành dĩ vãng xa xôi
Mình yêu thương nhau nhất ở trên đời
Sao có thể chia rời hai lối rẽ.
Nhưng anh ạ! Chắc duyên mình đến thế
Gặp gỡ rồi để kẻ ở người đi
Em rất buồn, anh nào có khác chi
Khi bất lực tim mãi ghì nỗi nhớ.
Ai nào muốn tình yêu thành dang dở
Có lẽ là chẳng còn nợ nần nhau
Hãy lau khô giọt nước mắt u sầu
Sống vui vẻ tháng ngày sau anh nhé!
Em cũng biết muốn lãng quên nào dễ
Để tự nhiên đừng làm khổ thân mình
Thời gian là liều thuốc của trái tim
Ngày nào đó sẽ tự quên, anh ạ!
Em vẫn nhớ dẫu tình ta từ tạ
Sẽ dặn lòng không buồn bã đớn đau
Vẫn yêu anh tha thiết chẳng phai màu
Dù hiện tại không tròn câu duyên nợ…!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt
Sacmaunoinho.net