
EM GIẬN DỖI HỜN GHEN VÌ NỖI NHỚ
Em giận dỗi hờn ghen vì nỗi nhớ
Cả vần thơ viết dở chẳng tròn câu
Giận cả những hạt nắng Thu nhạt mầu
Nào có biết giọt sầu trên khóe mắt.
Em giận cả những lời yêu góp nhặt
Câu thơ tình xiết chặt những tâm tư
Lão thời gian có lẽ vẫn chần chừ
Làm nét chữ chẳng được như mong muốn.
Em giận lắm cơn gió Đông đến muộn
Bài thơ tình cuốn theo lá vàng bay
Cứ nổi trôi chẳng kể đêm với ngày
Lăn lóc dưới gót giày người qua lại.
Em giận mình cứ yêu trong hoang hoải
Không bến bờ mải miết sẽ về đâu
Sóng cuốn xô năm tháng bạc mái đầu
Duyên tình lỡ cách chia sầu muôn kiếp.
Em giận lắm cứ yêu trong da diết
Biết cách xa nhưng chẳng thể nhạt nhòa
Xóa vết dấu vùi tận sâu tiềm thức
Rồi lặng thầm trong đau đớn xót xa.
Phố Hạ
Sacmaunoinho.net
CATEGORIES SẮC MÀU NỖI NHỚ