
XIN ĐỪNG HỎI TÔI
Xin đừng hỏi tôi về người cũ từng thương
Cố giấu niềm đau không còn muốn nhớ nữa
Tự dối lòng mình mỗi khi ngồi tựa cửa
Chuyện cũ quên rồi nhắc nữa để làm chi.
Xin đừng hỏi tôi tại sao lại ra đi ?
Chỉ là thương hại nên cần chi ở lại
Người ta xem mình như một loài cỏ dại
Cứ bước ngang qua một cách vô thường.
Xin đừng hỏi tôi có tiếc nuối vấn vương ?
Nếu bảo rằng không là tim đang dối trá
Nếu bảo còn yêu thì chắc gì ai đã
Còn nhớ tên nhau, dẫu quá muộn màng
Xin đừng hỏi tôi làm sao giết thời gian ?
Là mỗi lúc buồn đọc vài ba câu chuyện
Khói thuốc bay bay hương cà phê hòa quyện
Thấy nỗi cô đơn khi gió lạnh ùa về
Xin đừng hỏi tôi đêm có dài lê thê ?
Vì đã bao lần thức nhìn trăng không ngủ
Giữa căn phòng trống nghe mấy bài nhạc cũ
Dư âm đâu đây ta nhớ cả một thời
Tôi mệt rồi, đừng hỏi nữa người ơi…!
– Phong Nguyễn –
Sacmaunoinho.net